Cúi đầu Đảnh lễ, Đức Thế Tôn!
Chỉ cho nhân loại rõ ngọn nguồn
“Huyền kí” Ngài trao cho hậu thế
Để tới hôm nay nở “Hoa Thiền”.
Tam giới vô an, vẫn đảo điên
Âm Dương vật lí cứ quay liền
Xoay vòng, luân chuyển, tạo hình tướng
Hợp tan, tan hợp lại ưu, phiền.
Vi trần “Nguyên tử” vẫn chịu luôn
Sức hút Âm Dương cứ xoay tròn
Âm Dương vạn vật bị cuốn hút
Sắc tướng tạo ra, rõ ngọn nguồn.
Mênh mông vũ trụ có khác chi
Cuốn hút Âm Dương chẳng sai gì
Lỗ đen hút mạnh “Âm Dương đấy!”
Hành tinh sanh sản tại chỗ này.
Sự sống ở trên thế gian đây
Âm Dương va chạm nảy thêm mầm
Sinh sôi nảy nở rồi bị hoại
Cuốn hút Âm Dương chẳng hề sai.
Hành tinh đang sống có ai hay!
Cứ thế vậy nên, phá đêm ngày
Mấy tỷ năm sau không còn nữa
Không chốn nương thân, lại khổ dài!
Quy luật nhân quả có ai hay?
Âm Dương vật lí tạo đêm ngày
Sáng nắng, Chiều mưa đời vẫn thế
Vay rồi phải trả Thế gian này.
Không sợ ”Nhân quả” thật là gay !
Phước đến huênh hoang chén cả ngày
Say sưa, tửu sắc quên trời tối
Hết phước trần gian bị đoạ đày!
Người không hiểu “Đạo” là người ngây
Thế nên mê muội dễ tin “Thầy”
“Thầy” bảo đưa tiền “Ta” ban phước
Phước chẳng thấy đâu, chỉ thêm sầu.
Vì danh, vì lợi mà lấn sâu
Không rõ thâm sâu “Đạo nhiệm mầu”
Mà vẫn xưng mình là Tôn giả
Hết kiếp trần gian “ở dưới sâu”!
Lời dạy Như Lai rất nhiệm mầu
Quy luật nhân quả phải khắc sâu
Muốn hưởng phước Dương thì nên nhớ
“Tu, Hành” làm phước lạy, xin, cầu.
Sống nơi Tam giới chớ ở lâu!
Nhà lửa vô an, vẫn đối đầu
Dính thêm vật lí càng thêm nặng
Biết đến bao giờ thoát bể dâu.
Người khôn biết trước không Tưởng, cầu
Tánh mình Thanh tịnh là ngọc châu
Biết tạo công đức rời nhà lửa
Về chốn Quê xưa hết khổ đau.
Lời dạy Đức Phật rất cao sâu
Tỷ đời, triệu kiếp khó tìm cầu
Hoa Thiền đã nở, nơi Linh Thứu
Tân Diệu “ truyền ra” - hết khổ đau!
Huyền kí Đức Phật đến Năm châu
Ánh sáng chiếu ra khắp Địa cầu
Khai tâm, điểm đạo cho hậu thế
Được rõ lí chân, thật nhiệm mầu.
---Hết---
Nguyễn Văn Hạnh – Thành phố Vinh, tỉnh Nghệ An, ngày 07 tháng 6 năm 2017.