Cụ ông Lâm Chí Hùng, sinh năm 1939, tại huyện Văn Lâm, tỉnh Hưng Yên, cư ngụ tại Tp. Đà Lạt. Khi ngộ thiền, cụ có viết bài thơ dài 56 câu:
Đà Lạt là xứ ngàn hoa
Chùa chiền xây dựng như hoa trong rừng
Quê hương như vậy tôi mừng
Tại nơi rừng núi có nhiều người tu.
Vào chùa hỏi các pháp tu
Môn thiền học làm sao tu hỡi Thầy?
Quí Thầy dạy bảo tu vầy:
Tâm quán, và tưởng, là đây diệu huyền.
Ba năm làm vậy thật nghiêm
Không thấy gì lạ không thiêng chút nào?
Nhìn thấy trên Mạng rêu rao
Thiền tông khai mở ở vào phía Nam.
Tôi nghe được vậy rất ham
Liền gởi ít bạc mua về đọc chơi
Không ngờ tâm sáng rạng ngời
Trong sách chỉ rõ tu thiền quá hay.
May mắn tôi gặp được Thầy
Hỏi cho thật rõ lòng đây mới vừa
Thầy ấy dạy bảo, sớm trưa
Lúc nào cũng Thấy là xưa của mình.
Khi thấy như vậy lặng thinh
Luân hồi sanh tử mình đừng chạy theo
Tu thiền đừng sợ giàu nghèo
Khi lìa Trần thế không theo luân hồi.
Tâm mình thanh tịnh vậy thôi
Nếu khởi vọng tưởng luân hồi kéo ngay!
Xưa kia Đức Phật chỉ bày
Bát Nhã Ba La Mật, ngay chỗ này.
Tôi liền cám ơn vị Thầy
Nước mắt ràng rụa nhìn Thầy không thôi
Thầy ơi! Con đã ngộ rồi
Ngộ môn thiền học tốt hơn ngọc vàng.
Nước mắt con lại cứ tràn!
Lòng con nay hết gian nan rồi Thầy
Mắt tôi nhìn thấy vị Thầy
Lòng này chân thật xin Thầy nhận cho.
Thầy ấy nói cụ đừng lo
Vì đây sứ mạng, tôi lo mọi người
Hôm nay cụ đã ngộ rồi
Niết bàn thanh tịnh là nơi cội nguồn.
Xin cụ cứ vậy luôn luôn
Sống với tánh Biết luân hồi màng chi
Cố gắng như vậy kiên trì
Vọng tưởng cứ kệ phiền chi đến mình.
Khi thấy có vọng lặng thinh
Tập được như vậy là mình không luân
Ngày xưa Đức Phật bảo “Dừng”
Luân hồi sinh tử sẽ dừng lại ngay.
Hôm nay tại “Tiểu Linh Đài”
Tôi chứng cho cụ nhận ngay Niết bàn
Từ đây cụ hết gian nan
Luân hồi nhiều kiếp dứt ngang được rồi.
Tại đây tôi chứng vậy thôi
Cụ ráng gìn giữ để đời bình yên
Chỉ cần cụ hết não phiền
Phật tánh hiển lộ diệu huyền thấy ngay!