Ông Ngô Quốc Hòa, sanh năm 1951(59 tuổi), tại huyện Cái Bè, tỉnh Tiền Giang. Cư ngự tại quận 8, thành phố Hồ Chí Minh, hỏi: - Chúng tôi nghe Trưởng ban giải thích những câu hỏi hết sức khó, nhưng câu nào Trưởng ban cũng giải nghĩa một cách rành mạch. Xin Trưởng ban vui lòng giải thích cho khi con Người chết, họ sẽ như thế nào?
Trưởng ban trả lời: - Đây là câu hỏi ngoài tầm hiểu biết của chúng tôi. Chúng tôi chỉ nương theo những vị tu tập đã nhận ra Phật tánh, trả lời cho ông. Thông thường con Người có các thứ như sau: Thứ nhất: Sắc ấm. Thứ hai : Thọ ấm. Thứ ba : Tưởng ấm. Thứ tư : Hành ấm. Thứ năm: Thức ấm. Tất cả năm ấm trên bao chung quanh bởi điện từ Âm Dương nơi Trái đất này. Điện từ Âm Dương nó bao bọc quanh từng tế bào một là nói riêng, còn nói chung, là nó bao khắp châu thân con Người, từ trong ra ngoài đều là điện từ bao bọc cả, nhưng bên trong điện từ Âm Dương bao lại đó, là Điện Từ Quang tự nhiên trong Phật tánh. Con Người Thấy, Nghe, Nói và Biết là do cái Ý nằm trong vỏ bọc của Tánh phát ra. Sở dĩ con Người Thấy, Nghe, Nói và Biết thô thiển là vì bị điện từ Âm Dương hạn chế lại. Khi Người bình thường không tu mà mất đi, chỉ tan rã của phần Tứ đại, chứ Thọ ấm, Tưởng ấm, Hành ấm và Thức ấm vẫn còn nguyên. Nhà Phật gọi là “Trung Ấm Thân” (tức cái Ấm Thân giữa Thân trước và của Thân thọ sanh sau này). Khi sắc thân thô không còn, nhưng hình thể sắc thân tế vẫn còn, bởi những ánh sáng Điện từ Âm Dương và Điện Từ Quang bao bốn thứ Ấm kia, nhưng hình thể dòng điện từ được rút nhỏ lại chỉ còn 60% thôi. Kỳ diệu của Trung Ấm Thân, nó di chuyển rất nhanh. Có thể qua tường, qua núi một cách hết sức dễ dàng.Từ nơi này đến nơi khác chỉ trong một niệm là đến được. Nhưng bất lực của Trung Ấm Thân là “Bờ ngăn cách của Hải Triều Dương” nó không qua được. Vì sao vậy? Vì nó còn một khối Nghiệp trong luân hồi, nên nó bắt buộc phải đi theo dòng luân chuyển của 6 nẻo luân hồi. Trong kinh Nhân Quả Đức Phật dạy: Nó tạo nghiệp gì, bắt buộc nó phải nhận quả ấy. Ai nhận ra chỗ này, mới biết tại sao chúng ta bị đi trong sáu nẻo luân hồi. Dù chúng ta tu kiểu gì, hành Thiền kiểu gì, tạo phước cách nào, cũng là tạo nghiệp cả. Đã là tạo nghiệp, thì chúng ta bắt buộc phải bị nghiệp dẫn đi, không thể nào cưỡng lại được. Vì chỗ sâu mầu này, nên Đức Phật bảo là đừng tạo nghiệp. Làm sao không tạo nghiệp? Đức Phật dạy chúng ta phải biết và hiểu tận tường như sau: 1- Cái gì hình thành theo nguyên tắc của vật lý là tạo nghiệp. 2- Cái gì không phải hình thành của vật lý là Giải thoát.
Ông Ngô Quốc Hòa hết sức vui mừng và cám ơn.